Lúc một giờ năm mươi bốn phút sáng nay
Đọc một tập thơ
Trong đó có bài Một Đám Cưới
Là lời một cô gái
mô tả chuyện
cô bạn thân đi lấy chồng.
Một bài thơ hơi hơi buồn
Nhưg đọc xong câu cuối
thấy mình bỗng nhiên cười
(Giờ mới hiểu vì sao có chữ buồn cười)
Cũng một giờ năm muơi bốn phút sáng
có tiếng cót két ngang qua rào,
là từ một chú bảo vệ
đang đạp xe đi tuần
(Người sống đủ lâu rồi thì biết
Ăn trộm nào mà đạp xe)
Một giờ năm mươi lăm phút sáng
(chắc chú bảo vệ đã đạp tới cuối đường),
tự nhiên muốn ngồi dậy tìm giấy bút
và tìm thêm cây thước
kẻ vài dòng thư thăm hỏi
Chào cô gái,
thế người bạn của cô bây giờ có hạnh phúc ko?
(hôm qua tôi uống cà phê muộn)
Một giờ năm mươi sáu phút,
tập thơ rơi xuống giường...
***
[ Thi hào MKQ
của Half Past Six Coffee,
quán cà phê ko có nguời lạc lối ]
Comments