top of page
Writer's pictureHPSC

LA VIE EN ROSE

Tôi vào quán cà phê. Quán toàn những người di cư đang uống trà, uống nước, một chút đổi gió khỏi khu trại. Có người nói tiếng Kurd và tiếng Ba Tư. Phía trước, một người đàn ông và một cậu bé nói chuyện bằng tiếng Ả Rập vùng Siri. Người phục vụ từ bếp đi ra, mang theo tập giấy nhớ, hỏi tôi muốn uống gì. Đằng sau cô là một phụ nữ lớn tuổi hơn, bê một khay đầy toàn các ly nước. Chị đặt xuống các bàn, nói chuyện với khách, gọi đúng tên của họ. Chị đã học được ba thứ tiếng, mỗi thứ một chút.

Tôi gọi cà phê, hóa ra là được miễn phí và ngồi xuống một bàn. Cà phê được đem ra, tôi nhấp từng ngụm, thưởng thức. Chưa bao giờ tôi nghĩ rằng mình sẽ ngồi đây, bên cạnh những gia đình khác mà không phải nghe tiếng bom đạn không phải sợ hãi những tay bắn tỉa. Những hỗn loạn lắng xuống, lúc này đây tôi nhớ tới Sami. Và tôi thấy tội lỗi vô cùng, khi được uống cà phê như thế này.

Trích đoạn trên là từ quyển sách trong ảnh, Người Nuôi Ong Thành Allepo.

Tôi hiểu cảm giác tội lỗi của người kể chuyện. Tuy khác biệt, nhưng lại tương đồng. Tôi thấy tội lỗi khi đang sống trong yên bình, và vào một ngày cuối tuần, thảnh thơi, mà lại không thưởng cho bản thân những điều mình đã, trong cái giai đoạn bất ổn toàn cầu hai năm trước, khao khát vô cùng.

Từ máy hát đĩa, vừa lúc này Yves Montand chuyển từ Les Feuilles Mortes sang La Vie En Rose, giọng trầm ấm thủ thỉ… a great happiness that takes its …. troubles, sorrows fade away…. happy, happy to die…

******

HALF PAST SIX COFFEE

B013 khu phố Hưng Vượng 1, Nguyễn văn Linh, P. Tân Phong, Q7, HCMC (Gửi xe máy trong chung cư, cổng vào cách quán 10m)

Open everyday

Mon | 09:00-18:00

Tue - Sun | 09:00 - 21:00


Recent Posts

See All

Comments


bottom of page